Nhiều năm không mua được nhà vì “kén cá chọn canh”
14/07/2020
Nhiều năm tìm nhà, mấy lần định xuống cọc rồi lại thôi, đến giờ tôi vẫn chưa mua được nhà dù có sẵn tiền trong tay.
“Đã mua thì phải mua nhà tử tế”, “đã mua thì phải mua nhà gần trung tâm”, không biết từ lúc nào, những quan điểm này đã trở thành chiếc bóng, còn tôi thì trở thành một kẻ ngốc căng mình đuổi theo. Nhiều năm tìm nhà, mấy lần định xuống cọc rồi lại thôi, đến giờ tôi vẫn chưa mua được nhà dù có sẵn tiền trong tay.
Tính ra năm nay tôi cũng đã hơn 40 tuổi, lập nghiệp ở Sài Gòn hơn 20 năm. Quê tôi ở Bạc Liêu, tuy gia cảnh không thuộc dạng giàu có gì nhưng cũng khá, sống nhờ vào đất đai ông bà để lại. Là con trai một trong gia đình nên tôi được chiều chuộng từ việc ăn học cho đến cuộc sống thường ngày. Hồi ấy lên Sài Gòn học đại học, trong khi đám bạn ở ký túc xá, hoặc chen chúc nhau trong những “ô” trọ mái tôn rỉ sét thì tôi đã thuê nhà nguyên căn để ở cùng với một thằng bạn. Sau này khi ra trường, bạn tôi lấy vợ, tôi vẫn thuê hẳn một một căn nhà phố một trệt một lầu để ở một mình cho thoải mái.
Do không phải lo cái ăn cái mặc, lại không phải gửi tiền về quê nên tôi nhảy việc khá nhiều. Tốt nghiệp kỹ sư xây dựng nhưng tôi chọn nghề sale thương mại để theo. Thu nhập của tôi thời điểm năm 2005 đã là 4 triệu đồng, ngoài ra có hoa hồng theo dự án, đây là mức thu nhập khá cao, trong khi lương nhân viên văn phòng khi ấy chỉ tầm 1,2 - 2 triệu.
Vốn sống vô ưu vô lo nên tiền bạc đối với tôi không quan trọng, cũng không nhất thiết phải để dành. Số tiền kiếm được tôi “nướng” vào sòng nhậu, du lịch đó đây, hoặc là thay đổi điện thoại rồi xe máy. Năm 2007, một cậu bạn rủ tôi hùn vốn đầu tư đất, lúc kiểm tra tài khoản tôi mới biết, trong tay mình chỉ có vỏn vẹn 100 triệu đồng, tính luôn cả tiền ba mẹ cho mỗi dịp tết.
Mới đầu, thằng bạn ngỏ ý cùng đầu tư vào một lô đất ở quận 9, rộng 80m2, với giá 180 triệu đồng nhưng thời điểm ấy, ngó quanh khu đất nó vắng tanh, nhà thì thưa thớt, lại cách xa trung tâm nên tôi từ chối. Thấy bạn quá ưng, tôi cho mượn tiền mua mảnh đất đó. 5 năm sau đó, đất lên giá, anh bạn nọ bán miếng đất, lấy tiền trả tôi rồi sau đó mua một ngôi nhà phố trong hẻm ở quận 4.
Sợ xa trung tâm, tôi từ chối mua đất đầu tư cùng bạn. (Ảnh minh họa)
Năm 2009, sau một quãng thời gian dài “rong chơi”, tôi quyết định kết hôn. Lúc này, tôi cũng tích lũy được một khoản kha khá, cộng với tiền cưới và vốn cha mẹ hai bên cho nữa thì cũng tầm 350 triệu đồng. Vợ tôi muốn có nhà riêng, cô ấy không yêu cầu cao xa, chỉ cần một căn nhà nhỏ trong hẻm, diện tích tầm 50-70m2 thôi cũng được.
Hồi ấy, vợ tôi chấm được một căn ở quận Gò Vấp, của chị đồng nghiệp đang cần sang nhượng lại nhưng tôi viện cớ chưa có đủ tiền, không thích vay nợ để thoái thác. Thật ra, tôi muốn mua nhà ở gần trung tâm, tôi thích có nhà ở những nơi như quận 4, quận 10, quận 5, quận 8. Riêng quận 1 và quận 3 thì tôi biết mình không có khả năng. Chưa mua được nhà, hai vợ chồng tôi vẫn ở nhà nguyên căn thuê với giá 3 triệu mỗi tháng ở quận 5.
Năm 2010, vợ tôi sinh em bé đầu lòng, nhưng vì lúc gần sinh cô ấy gặp tai nạn nên phải trải qua một cuộc phẫu thuật “thập tử nhất sinh” mới cứu được hai mẹ con. Con bị thiếu tháng, vợ thì còn chưa hồi phục sức khỏe, chúng tôi tốn một khoản tiền khá lớn trong lúc nằm viện. Kế hoạch mua nhà đành phải tạm hoãn lại.
Năm 2011, trúng được một dự án phân phối lớn, tôi được chia hoa hồng khá đậm, năm ấy sau khi vơ vét hết tiền tích góp trong nhà được hơn 500 triệu đồng, chúng tôi quyết định tìm mua nhà một lần nữa. Thời điểm đó, ở quận 2 và quận 7 nổi lên khá nhiều dự án chung cư với các tiện ích đa dạng, có một vài người môi giới chào mời nhưng vốn dĩ đã quen ở nhà phố nguyên căn, nay xem chung cư tôi cứ thấy ngột ngạt, không quen. Cùng lúc đó, một vài môi giới khác cũng cho tôi xem một số căn nhà phố ở Bình Thạnh, hầu hết những căn nhà nằm trong khả năng của tôi đều ở tít trong các hẻm nhỏ, có diện tích hạn chế, chỉ tầm 30-40m2. Như thế thì quá chật cho một nhà 3 người.
Thấy tôi tìm nhà quá gian nan, mấy anh đồng nghiệp có gợi ý mua đất ở những khu vùng ven như quận Thủ Đức, quận 9 hoặc quận Bình Tân. Với vốn hơn 500 triệu, tôi có thể sở hữu được một mảnh đất hàng trăm mét vuông. Nhưng tôi một lần nữa không chiến thắng được nỗi sợ xa trung tâm của mình nên vẫn cứ chần chừ không mua.
Muốn nhà rộng, lại muốn gần trung tâm nhưng tài chính có hạn nên tìm mãi vẫn chưa được căn nào… (Ảnh minh họa)
Tận dụng các mối quan hệ bên xây dựng của mình từ đám bạn thời đại học, tôi đem vốn mở một cửa hàng bán vật liệu xây dựng. Công việc kinh doanh khá ổn nhưng vì tôi được thăng chức ở công ty nên trách nhiệm và lượng công việc cũng ngày một nhiều hơn. Năm 2016, tôi bán lại 40% cổ phần cho cậu bạn thân cùng học nghề xây dựng để giảm tải công việc. Lúc này, số tiền tích lũy của tôi đã được khoảng 1,5 tỷ đồng, một lần nữa tôi quyết định sẽ mua nhà.
Biết tính tôi quen ở nhà phố, không mặn mà với chung cư, mấy đứa bạn có khuyên mua đất rồi xây nhà. Tôi được giới thiệu một miếng đất rộng 100m2 ở Thủ Đức với giá 950 triệu đồng và một miếng ở quận 9 rộng khoảng 120m2 với giá 1,15 tỷ đồng. Cả hai đều phù hợp với ngân sách của vợ chồng tôi. Sau khi đắn đo, cân nhắc, thì tôi lại quyết định mua miếng đất ở quận 8 của một người quen để lại với giá 1,1 tỷ, rẻ hơn 30% so với thị trường chỉ vì nó gần trung tâm hơn. Duy chỉ có một điều làm tôi lo lắng, đó là đất vẫn chưa được tách thửa, chưa có sổ đỏ. Nhưng tôi vẫn quyết định mua, trả trước 50%, số còn lại chờ ngày xong giấy tờ sẽ trả luôn một thể.
Gần 4 năm trôi qua, miếng đất tôi mua vẫn chưa hoàn tất xong giấy tờ, lại đang vướng tranh chấp nên tôi vẫn chưa thể xây nhà. Nhiều lần tôi ngỏ ý đòi tiền đã mua đất trước đó nhưng đều bị từ chối với lý do đã tiêu hết không còn tiền để trả lại. Tôi cũng đã nhờ công an can thiệp nhưng vụ việc vẫn chưa đâu vào đâu.
Sau hàng tá lần “kén cá chọn canh”, gần 10 năm trôi qua, vẫn không mua được nhà. (Ảnh minh họa)
Trong khi đó, mảnh đất ở Thủ Đức và quận 9 tôi từ chối mua năm nào được hai người bạn của tôi mua lại. Một đứa thì đầu tư xây nhà 3 tầng gồm nhiều phòng cho thuê lại, một đứa thì xây nhà 2 tầng rất khang trang. Mấy năm qua hai đứa nó cũng đã tậu thêm xe hơi, mua thêm đất còn tôi vẫn đang ở nhà thuê.
Đâu ai ngờ rằng, chỉ mới mấy năm thôi mà đường di chuyển từ vùng ven thành phố vào khu trung tâm không còn quá xa xôi nữa, đường xá được mở rộng và nhiều con đường mới được phóng ra. Nhưng thật tiếc vì giờ tôi đã không còn đủ khả năng để mua bất động sản ở những khu này nữa. Từ đầu năm 2016 đến nay, giá nhà đất Tp.HCM liên tục tăng nhanh khiến tôi chưa bao giờ ngưng tiếc nuối.
Có thể bạn quan tâm:
- Tôi mua nhà không nhìn hiện tại, mà tính đến tương lai
- 5 lần 7 lượt không mua được nhà… chỉ vì mê tín
- Bán nhà mặt đất, mua chung cư, tưởng nhận trái đắng ai dè đổi đời
- Lương 10 triệu, chỉ tích góp được 1/8 số tiền, tôi vẫn mua được nhà
- Vợ chồng lương chỉ 15 triệu một tháng, vẫn mua được nhà bạc tỷ ở Sài Gòn
Khải An (ghi)
Từ khóa liên quan