Vợ chồng lương chỉ 15 triệu một tháng, vẫn mua được nhà bạc tỷ ở Sài Gòn
07/07/2020
Lương hai vợ chồng chỉ 15 triệu một tháng, tôi vẫn mua được nhà bạc tỷ ở Sài Gòn.
Cũng như bao người khác, tôi từ dưới quê lên Tp. Hồ Chí Minh học tập và lập nghiệp. Năm 2013, tôi lập gia đình, khi ấy tôi 25 tuổi, còn chồng tôi cũng bước vào tuổi 29.
Cả hai chúng tôi đều là viên chức, lương nhà nước chả được bao nhiêu, chỉ vỏn vẹn vài triệu đồng mỗi tháng, thậm chí lương cả hai người cộng lại cũng chưa đầy 10 triệu. Được cái chúng tôi có nhiều thời gian nhận làm thêm dự án bên ngoài, nên mỗi tháng cũng kiếm thêm được chút đỉnh. Tuy nhiên, thu nhập tổng của cả nhà vẫn chỉ mấp mé con số 15 triệu đồng.
Từ ngày cưới nhau, chúng tôi đã “tự lực cánh sinh”, xoay sở tiền cưới nên cưới xong các khoản thu được cũng chỉ đủ bù vào số tiền đã chi. Vàng hai bên cha mẹ cho cũng chưa đến 1 cây, nhưng năm ấy chúng tôi cũng bán đi để trả bớt nợ vay ngân hàng theo chính sách sinh viên của hai đứa.
Năm 2015, chúng tôi đón con đầu lòng, thấy cảnh sống trọ bất tiện, thường xuyên bị hàng xóm góp ý khi con khóc nên cả hai quyết định chuyển trọ khác. Chuyển sang trọ kín đáo hơn, sạch sẽ hơn thì nhận ra tiền thuê nhà cũng khá đắt đỏ, chiếm gần một nửa tổng thu nhập của hai vợ chồng nên cũng không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Giữa năm 2016, có người bạn manh nha cho chúng tôi chuyện mua nhà. Từ đó đến giờ chúng tôi chưa bao giờ mơ đến căn nhà riêng ở Sài Gòn, cũng chưa có dự tính gì về tương lai. Chỉ nghĩ rằng, nếu sau 5 – 7 năm nữa, kinh tế vẫn không khá hơn thì chuyển công tác về quê sống với ông bà. Tuy nhiên sau khi nghe bạn phân tích thì chúng tôi thấy có vẻ khả thi.
Đầu tiên bạn giới thiệu cho vợ chồng tôi một dự án nhà ở giá rẻ đang xây dựng ở khu vực Thủ Đức, đoạn gần giáp với Dĩ An và một số dự án nhà ở giá rẻ khác ở quận 9. Sau đó, chúng tôi đi xem tận nơi và quyết định chọn dự án ở Thủ Đức vì nó liền kề với trục đường Xa lộ Hà Nội, sau này di chuyển đến chỗ làm việc cũng dễ dàng hơn. Tôi đi làm ở quận 2, còn chồng làm ở quận 3, khu này cách hơi xa trung tâm nhưng bù lại đường rộng lớn, di chuyển thuận lợi.
Tiếp đến, hai vợ chồng tôi cùng với anh bạn họp lại để bàn về phương án tài chính. Thú thật, lúc đó trong tay vợ chồng tôi chỉ có 50 triệu đồng tiền tích góp. Trong khi căn hộ đó thì có giá khoảng 1 tỷ đồng (45m2, 2 phòng ngủ). Nếu mua thì đặt cọc trước khoảng 20%, tức tầm 200 triệu đồng, đến giữa năm 2017 sẽ chính thức nhận nhà.
Anh bạn tư vấn cho chúng tôi giữ lại 50 triệu đó để dự phòng tài chính, xoay sở khi con cái ốm đau hoặc những lúc cần tiền gấp. Về 200 triệu tiền cọc, bạn đồng ý cho mượn 50 triệu, số còn lại chồng tôi nhờ ba mẹ ở dưới quê cầm sổ đỏ khu đất vườn để vay ngân hàng 150 triệu đồng. Còn khoảng 800 triệu còn lại, vợ chồng tôi vay ngân hàng với lãi suất 7,5% mỗi năm, tính ra mỗi tháng chúng tôi sẽ phải trả khoảng 9,4 triệu đồng và trả dần trong 15 năm.
Có thể nói mọi bước trong kế hoạch đều thuận lợi, chúng tôi chính thức đặt bút ký hợp đồng mua nhà. Nhưng cũng từ đây, cuộc chinh chiến của vợ chồng tôi mới chính thức bắt đầu.
Gần như có 0 đồng trong tay, với thu nhập chỉ 15 triệu/tháng, vợ chồng tôi vẫn quyết mua nhà. (Ảnh minh họa)
Với tổng thu nhập 15 triệu đồng một tháng, dành hết 9,4 triệu để trả nợ, chúng tôi chỉ còn khoảng 5,6 triệu đồng cho một nhà 3 người. Rồi hai vợ chồng quyết định dọn vào khu nhà trọ giá rẻ hơn, cả điện nước khoảng 1,5 triệu đồng mỗi tháng. Ráng chịu nóng bức, chật chội cho đến khi nhận nhà. Với hơn 4 triệu còn lại, không thể nào đủ chi phí cho con đi nhà trẻ, chúng tôi buộc lòng gửi bé về quê cho ông bà chăm sóc, cuối tuần lại về thăm cháu. Tất cả các khoản chi tiêu, ăn uống của hai người chỉ gói gọn trong 4 triệu đồng, bắt buộc phải cắt giảm tối đa nhu cầu mới có thể sống đủ.
Có nhiều tháng, thiếu trước hụt sau, may nhờ có bạn bè hỗ trợ, cứ như thế, tháng nào tôi cũng vay đầu này, đắp đầu nọ. Tôi vẫn còn nhớ mãi có tháng kia, do con bệnh nên phải gửi thêm 3 triệu phụ ông bà, tôi và chồng đành phải bán luôn cả cặp nhẫn cưới. Lúc ấy, tôi đã tưởng như mình sắp gục ngã, không thể tiếp tục được thêm một phút giây nào nữa.
Rồi dần dà tôi tìm kiếm mối bán hàng online để cải thiện thêm thu nhập. Cả tôi và anh đều là những cử nhân ngành địa chất học nên ít nhiều có mối quan hệ với các cơ sở bán đá phong thủy, biết được nguồn hàng giá rẻ. Anh bạn hôm nọ tư vấn cho chúng tôi mua một lần nữa ra tay tương trợ, cho mượn ít vốn để buôn bán. May mắn là bán đá phong thủy này không cần vốn nhiều, nếu quen biết có thể “gói đầu” bán trước trả sau.
Tôi thì đăng bán hàng và chốt khách, còn anh thì tranh thủ buổi trưa rảnh để tự đi ship hàng bất kể xa hay gần. Thời gian ấy, cả hai phải nói là “bơ phờ”, sáng đi làm, trưa đi ship hàng, tối đi làm về vẫn miệt mài tư vấn cho khách đến tận khuya, cuối tuần thì còn phải gồng thêm các dự án nhận ở ngoài nữa.
Tôi tiết kiệm nhất có thể, không mua sắm, không tụ tập bạn bè, không đi chơi xa. May mà bạn bè, đồng nghiệp xung quanh đều hiểu cho hoàn cảnh nên vẫn rất quý, thỉnh thoảng vẫn đề nghị giúp đỡ.
Mua nhà xong chúng tôi lao vào làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng thì ngày nhận nhà cũng đến, chúng tôi lại tiết kiệm được thêm khoảng tiền nhà, việc buôn bán cũng dần ổn định. Thêm nữa, làm nhà nước lương ít nhưng bù lại thưởng nhiều, gần 1 năm trôi kể từ ngày mua nhà, vợ chồng tôi cũng được thưởng tầm 60 triệu. Kinh tế ổn hơn, vợ chồng tôi gửi tiền về quê trả lãi cho khoản vay của ông bà, rồi cũng đón con lên Sài Gòn.
Chúng tôi duy trì công việc bán hàng online thuận lợi, chỉ cần bù thêm chút ít là đủ cho khoản trả ngân hàng hàng tháng. Tiền lương và thưởng thì cố gắng chắt bóp lại để trả cho khoản vay của ông bà ở dưới quê. Đến nay, số nợ đó cũng đã trả xong và vợ chồng tôi lại tiếp tục tích cóp để trả khoản nợ vay từ anh bạn thân năm nào.
Trải qua gần 6 năm trời bị cuốn vào vòng xoáy cày cuốc – trả nợ, nhiều khi ngồi nghĩ lại, tôi cũng không hiểu sao gia đình mình đã vượt qua được những sóng gió triền miên đến vậy. Có điều chúng tôi chưa bao giờ hối hận, dù biết chặng đường trả nợ căn nhà còn cả thập kỷ nữa. Bởi vì nếu ngày ấy không quyết định mua thì có lẽ với giá nhà đất như hiện nay, sẽ càng khó để có nhà hơn nữa. Nhân đây cũng xin cảm ơn ba mẹ hai bên và tất cả bạn bè đã hết lòng hỗ trợ, sẵn sàng thông cảm và chia sẻ những khó khăn…
Có thể bạn quan tâm:
- Khi tóc đã hai màu, tôi mới thấy tiếc vì tuổi trẻ không lo mua nhà
- 5 năm sống cảnh “nhà trống” khi liều mua nhà với 200 triệu trong tay
- Người trẻ khi nào mới thôi tư duy kiểu “đếm cua trong lỗ” khi mua nhà?
- Sau 3 lần đổi trọ, tôi quyết định mua nhà khi chỉ có 150 triệu trong tay
- Gom hết tiền để dành mua đất ở quê, ai cũng tưởng dại nhưng lại hóa khôn
Khải An
Từ khóa liên quan